Ông làm như bổn phận của một người chồng, chớ không phải bổn phận của một người tình. Phim sex loan luan Ông vờ nhìn cuốn lịch trên bàn, chồng hồ sơ, hai tay bối rối vơ cây viết gõ gõ trên mặt kiếng dầy, tằng hắng một cái rồi tiếp:
– Cô ăn sáng nhanh đi, rồi khai hết ra cho tôi nghe… Cha của cô còn sống mà như đã chết ? là vì ông sợ nữ phạm nhân dùng chuối để thủ dâm ? Nói:
– Ðây là phòng điều tra, chốn công đường, chớ không phải là nhà tư của tôi, ủa, của cô. Phạm nhân mà được ông đối đãi như vầy, là hạnh phúc quá rối. Hay cô tưởng cô còn quá nhỏ tuổi rồi pháp luật không làm gì đuợc cô ? Cô có biết gái gọi với đĩ cùng một nghĩa không ? Ở Saigon làm gì có bán thứ đó ? – Dạ
– Tại sao gia đình khá giả, con nhà danh giá, cô không chịu học, mà lại đi làm gái gọi ? Quả thực ông cảnh sát trưởng không nghe gì hết, phải chồm tới, lấy tay che vành tai, xin Kim Hằng lập lại. Cô không được phép dùng lời hoa tình để lung lạc tôi! Bấm lên thì nó rung và …nắc tới. Chứ đừng với tư cách người đại diện pháp luật nghe một phạm nhân tự khai. Ông cảnh sát trưởng hỏi:
– Cô tên là … Họ phải chấp nhận ngủ với bất cứ người nào không kể già, trẻ, bè, lớn, sang, hèn, có học, hay ngu dốt, để kiếm tiền nuôi thân, nuôi gia đình. Mà là sắc đẹp của một phụ nữ từng trải. 5 phút sau, người phụ tá bước vào với ổ bánh mì thịt, hai trái chuôi, và ly cà phê sữa. Ông lùng bùng hai lỗi tai. – Dạ, còn, mà như đã chết. – Vibrator bằng cao su, rung tự động ? – Cô không phải đàn bà góa, hay có chồng, sao cô cũng có ?
